Những Cuốn Sách Tản Văn Hay
Tôi Đi Tìm Tôi – Nguyễn Phi Vân
Tôi đi tìm tôi – những câu chuyện lan man, những suy nghĩ di gan, những con đường đã đến chưa đi, những bài học vỡ ra nhờ té sấp mặt trên đường đời gập ghềnh, bất định.
Sách chả có cấu trúc, thứ tự xếp hàng ngăn nắp hay văn chương theo khuôn khổ gì. Ai nói, cứ phải xếp hàng theo trật tự người đời sắp xếp?
Ai nói, cứ phải lên chuồng xuống chuồng như gà công nghiệp? Hồi xưa, một cái khuôn dập một phát ra chín chục triệu sản phẩm. Giờ, in 3D cá nhân hóa theo thiết kế rồi nha.
Cho nên, sao không tạo ra thứ gì đó mới? Sao không phải là follow your heart – đi theo nhịp đập rất ư là wabi-sabi – không hoàn hảo một cách vô cùng hoàn hảo, để tìm thấy ý nghĩa và sự yên bình trong hành trình tiến tới bằng cách trở về?
Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã – Hae Min
Chen vai thích cánh để có một chỗ bám trên xe buýt giờ đi làm, nhích từng xentimét bánh xe trên đường lúc tan sở, quay cuồng với thi cử và tiến độ công việc, lu bù vướng mắc trong những mối quan hệ cả thân lẫn sơ… bạn có luôn cảm thấy thế gian xung quanh mình đang xoay chuyển quá vội vàng?
Nếu có thể, hãy tạm dừng một bước.
Để tự hỏi, là do thế gian này vội vàng hay do chính tâm trí bạn đang quá bận rộn? Để cầm cuốn sách tản văn hay và lắng đọng này lên, chậm rãi lật giở từng trang, thong thả khám phá những điều mà chỉ khi bước chậm lại mới có thể thấu rõ: về các mối quan hệ, về chính bản thân mình, về những trăn trở trước cuộc đời và nhân thế, về bao điều lý trí rất hiểu nhưng trái tim chưa cách nào nghe theo…
Ra mắt lần đầu năm 2012, Bước chậm lại giữa thế gian vội vã của Đại đức Hae Min đã liên tục đứng đầu danh sách best-seller của nhiều trang sách trực tuyến uy tín của Hàn Quốc, trở thành cuốn sách chữa lành cho hàng triệu người trẻ luôn tất bật với nhịp sống hiện đại hối hả.
Cả Một Đời Quá Dài – Cớ Sao Phải Tạm Bợ – Leo
Nhân gian có hai thứ mà người đời chẳng cách nào kháng cự:
Một là bệnh, hai là tình. Đôi khi hai thứ này nhập làm một, người ta gọi là bệnh tương tư.
Yêu là khổ, nhưng yêu một người chưa từng vì mình mà dừng bước còn khổ hơn. Vì mọi nỗ lực để tới gần người ta đều là vô ích, chỉ có mình bạn trả giá, mình bạn cảm động. Khi muốn tin rằng đợi chờ tình yêu là xứng đáng thì trong lòng vẫn còn hoài nghi: rốt cuộc phải đợi người đến bao giờ?
Tương tư như vị thuốc đắng, thế nhưng dù có là độc dược cũng chẳng ai kiềm chế được ý muốn của con tim. Yêu là yêu thế thôi, như con suối nhỏ chảy xuôi, hồn nhiên đợi đá mềm.
Đời người rất dài, ai biết ngày sau là mưa hay nắng nên lo gì chuyện tâm ý một người không thay đổi. Ngày mai thức dậy, biết đâu là ngày chân tình được hồi đáp bằng chân tình.
“Cả một đời quá dài”, không ai biết điều gì đang chờ đợi ở phía trước nên nếu đã yêu thì hãy cứ yêu thôi. Một đời có mấy lần gặp gỡ mà đành lòng bỏ lỡ nhau? Biết đâu, ông trời không phụ lòng người, tình yêu sẽ mỉm cười vào một sớm mai bất ngờ?
“Cả một đời quá dài”, là cuốn sách tản văn hay đầu tay của chàng trai tên Leo được viết ra với những tâm sự rất thật về chuyện tương tư cùng cuộc sống lãng mạn lẫn đâu đó chút cô đơn của người trẻ.
“Cả một đời quá dài”, là cuốn sách mà Deepbooks thân tặng những trái tim đang yêu đơn phương khi mùa thu đang về, những xúc cảm lại trào dâng mạnh mẽ. Hy vọng khi bạn khép lại cuốn sách này trên tay, bạn sẽ có thêm động lực để tiếp tục tình yêu của chính mình.
Chúc bạn:
“Một đời tương tư chân thành, không tạm bợ. Một lòng yêu thương oanh liệt đổi một đời cùng hạnh phúc ấm êm.”
Yêu Những Điều Không Hoàn Hảo – Hae Min
Đại đức Hae Min sinh ra và lớn lên tại Hàn Quốc. Sau khi hoàn thành bằng Thạc sĩ Tôn giáo học đối chiếu ở Đại học Harvard và Tiến sĩ Tôn giáo học ở Đại học Princeton, ông ở lại Mỹ tham gia giảng dạy về tôn giáo ở trường Đại học Hampshire, Massachusetts.
Không chỉ dừng lại ở nghiên cứu lý thuyết, mùa xuân năm 2000 ông quyết định xuất gia theo tông phái Tào Khê, một tông phái tiêu biểu của Phật giáo Hàn Quốc. Năm 2015, Đại đức Hae Min trở về Seoul, cùng nhiều chuyên gia mở trường Trị liệu tâm hồn, điều trị miễn phí cho những người gặp bất hạnh trong cuộc sống hay đang mang trong lòng nhiều khổ tâm.
Yêu Những Điều Không Hoàn Hảo là cuốn tản văn hay về cuộc sống được viết từ những chiêm nghiệm của tác giả về chính bản thân mình và xã hội.
Nội dung của cuốn sách khá đặc biệt bởi trong đây vẫn có những câu chuyện, những chia sẻ, những cảm xúc nhưng trên hết quyền sách là một khúc ca nguyện cầu sự bình an.
Cuốn sách tản văn hay này được chia làm 8 chủ đề, mỗi chủ đề sẽ có những lời khuyên, lời động viên, tuy ngắn nhưng lại khiến chúng ta phải suy ngẫm thật lâu.
Như Mây Bình Thản, Như Nước Thong Dong – Akira Uenishi
Nhân sinh như chén nước, khi vơi lúc đầy. Con đường này vốn chưa bao giờ bằng phẳng, là đường cùng hay là thử thách, chỉ cách nhau bởi một suy nghĩ mà thôi.
Không ít lần, ta tự ngước theo những đám mây trôi trên bầu trời xanh thăm thẳm và thầm ngưỡng mộ, ước ao rằng: Giá như cuộc đời cũng nhẹ nhàng, êm đềm như mây, bình thản bay ngang qua trời.
Không ít lần, ta tự hỏi làm sao để như dòng nước chảy, vẫn tĩnh tại êm đềm, lại vừa có thể mạnh mẽ, bền bỉ.
Không ít lần, ta luôn dằn vặt vì những điều đã trải qua, mơ hồ vì những điều chưa đến.
Xin đừng chỉ nhìn rồi ngưỡng mộ mây trôi, ao ước như nước chảy, mà hãy học cách sống “Như mây bình thản, như nước thong dong”, ấy là:
– Cuộc đời này đâu cần đong đếm những tổn thương, bi ai hay khắc khoải. Nhân gian này, mỗi người đều có một con đường để lựa chọn, để đi. Trên từng bước chân qua đều là thử thách, hãy cứ bước chậm rãi, nhưng thật vững vàng.
– Có người vì phù phiếm mà đến bên ta, thì cũng sẽ có kẻ vì phù phiếm bỏ ta mà đi. Vì thế, nếu thấy nặng nề quá, hãy nhẹ lòng buông bỏ.
– Tranh giành thiệt hơn chỉ là cái mẽ bề ngoài. Hãy như dòng nước kia, không phân cao thấp, không chia trước sau, từ từ mà chảy, tĩnh tại mà trôi.
– Sắc mây thay đổi theo từng giờ. Cứ lựa đời mà sống, thiệt một chút nhưng không bon chen, mất một chút nhưng được thanh thản.
Nếu không tự mình tìm được bình an từ bên trong, thì loài người này dù có đi thêm hàng thiên niên kỷ nữa, vẫn cứ trầm luân, vẫn cứ đau khổ. Khi ấy, “Thanh Thản” chỉ còn là một tính từ, một trạng thái trong cuốn từ điển mà thôi.
Biển lớn trên trái đất này dù sao vẫn có kích thước giới hạn, vậy mà còn sức dung nạp được trăm nghìn dòng sông, vạn ngàn con suối, dòng thác. Huống hồ lòng người tuy bé nhỏ nhưng mênh mông vô cùng, hà cớ gì không thể bỏ qua những điều nhỏ nhặt, không bao dung, không khoan thai mà sống?!
Đời này đâu cần phức tạp, chỉ cần sống như nước chảy, như mây kia, nhẹ nhàng đi hết một kiếp cười. Dù trong tay không còn gì, thì ta vẫn còn nụ cười hiền luôn ẩn giấu trong một trái tim bình lặng.
Có Một Ngày, Bố Mẹ Sẽ Già Đi – Nhiều Tác Giả
Càng lớn lên, những quyến luyến của chúng ta đối với bố mẹ càng ít. Khi đại bàng non có thể giương cánh, nó luôn hướng tới không trung, chứ không phải rúc vào đôi cánh bố mẹ.
Bạn khát vọng cuộc sống khởi sắc, không còn quẫn bách giật gấu vá vai. Bạn khát vọng sự nghiệp tiến triển, như thế mới không uổng bao năm vất vả tăng ca bất kể gió mưa.
Bạn khát vọng con cái của mình về sau có thể lớn lên vui vẻ khỏe mạnh, đạt được thành tích đáng tự hào, vươn lên trong môi trường cạnh tranh quyết liệt…
Nhưng bạn lại vô tình đặt một khát vọng khác nằm sâu trong tâm hồn xuống vị trí dưới cùng, khát vọng này chính là hy vọng bố mẹ đừng vội già đi.
Giống như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy mặt trời, vào những ngày trời quang nắng đẹp, bạn cảm thấy ấm áp và dễ chịu, nó như một thứ đương nhiên nên có, hưởng thụ sự tốt đẹp nó mang lại đã trở thành thói quen của bạn.
Nhưng nếu một ngày, có người nói với bạn mặt trời sẽ không mọc nữa, bạn cảm thấy thế nào? Có lẽ phần lớn mọi người đều cảm thấy sợ hãi và luống cuống.
Bố mẹ cũng giống như mặt trời, luôn lặng lẽ ở sau lưng, cho bạn chỗ dựa và sự ấm áp, nhưng nếu một ngày bố mẹ không còn ở đấy nữa, cảm giác an toàn quen thuộc cũng lập tức biến mất, bấy giờ muốn tìm lại, sợ rằng đã quá muộn.
Bởi vì năm tháng vẫn mãi trôi, thời gian không trở lại, tên siêu trộm thời gian đang dần dần lấy đi tuổi xuân của bố mẹ, rồi có một ngày, bố mẹ sẽ già đi.
Chúng Ta Rồi Sẽ Hạnh Phúc, Theo Những Cách Khác Nhau – Thảo Thảo
Bạn có từng đắm chìm trong vô vọng và không tìm ra lối thoát cho chuỗi ngày vụng dại tuổi trẻ của mình?
Bạn có từng muốn ngủ một giấc thật dài, sau khi tỉnh dậy sẽ chỉ còn những niềm vui ở lại?
Bạn có từng nghĩ rằng mình là người bất hạnh nhất trên thế gian này, khi những chuyện chẳng lành cứ dồn dập tới lui?
Trên đời này có vô vàn định nghĩa về hạnh phúc, nhưng bằng cách này hay cách khác, rồi sau này chúng ta sẽ hạnh hạnh phúc, cho dù chúng ta có gặp nhầm bao người đi nữa.
Cuốn sách tản văn hay này là một lời nhắn nhủ của tác giả Thảo Thảo đến tất cả mọi người rằng mỗi chúng ta đều là một cá thể duy nhất trong vũ trụ bao la rộng lớn, đừng bao giờ cho người khác quyền mang lại niềm vui hay nỗi buồn cho bạn.
Hãy sống với những gì bạn muốn, làm những gì bạn cho là đúng, bởi nếu cứ sống vì người khác, bạn sẽ đánh mất những-gì-đặc-biệt-nhất của bản thân mình.
“Những nụ cười tươi tắn nhất sẽ giấu đi những bí mật đau thương nhất.
Ngày lãng phí nhất trong cuộc đời là ngày thiếu vắng những nụ cười”.
Sẽ có một ngày bạn tỉnh dậy thật sớm, ngắm bình minh lên thật đẹp, đón ánh sáng thật lung linh rực rỡ và mỉm cười an nhiên khi từng nghĩ mình là kẻ cô đơn nhất thế giới nay đã có một người ở cạnh bên, cùng nhau hạnh phúc.
Cho dù ngày hôm nay bạn có căm ghét cuộc sống này đi chăng nữa thì cũng đừng buông bỏ, bởi chúng ta sinh ra trên đời này là để được hạnh phúc. Hãy trân trọng một lần được sống để sống trọn vẹn.
Mẹ, Thơm Một Cái – Cửu Bả Đao
“Anh nằm dư một tuần trong bụng mẹ, bởi không chịu rời khỏi mẹ,
tôi nằm thiếu một tuần trong bụng mẹ, bởi muốn sớm nhìn thấy mẹ
Thằng út nằm trong bụng mẹ không thiếu ngày nào bèn nhảy ra, bởi đã hẹn với mẹ.
Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách của riêng mình.”
Không cần nhiều lời hoa mỹ, lòng yêu thương mẹ của Cửu Bả Đao đầy ắp những trang anh viết trong giai đoạn bên giường bệnh người mẹ.
Tình cảm thiêng liêng đó vốn chẳng riêng ai, thật dễ lan truyền tới mỗi chúng ta, nên mỗi khi mở cuốn sách tản văn này ra, tim ta lại rung lên những nhịp xốn xang về Mẹ.
Bạn Chỉ Cần Sống Tốt, Trời Xanh Tự An Bài – Kotoha Yao
Chẳng phải có ai đó đã từng nói rằng: Trên đời này, ta thường quên mất việc của bản thân, thích xen vào việc của người khác và lo lắng chuyện của ông trời. Vậy thì muốn vui vẻ, chỉ cần để tâm đến việc của mình, đừng xen vào việc của người khác và hãy để trời xanh tự an bài.
Làm người, nên hiểu mệnh, đừng xem mệnh. Mệnh ở đây chính là những điều ta đã gieo trong quá khứ, việc đang làm trong hiện tại và tất cả sẽ ảnh hưởng đến tương lai. Hiểu mình là ai, đang đứng ở vị trí nào, cần sống và cư xử ra sao để trước hết thấy bản thân tự tại, trung dung.
Thế giới của người khác, vận của trời, nếu không bước vào được thì đừng cố chen vào, làm khó người khó mình. Hà tất phải như vậy?
“Bạn chỉ cần sống tốt, trời xanh tự an bài” sẽ kéo ta về với chân mệnh của mỗi người, rồi khi gấp lại cuốn sách tản văn hay này, ta nhận ra rằng:
- Đừng bao giờ gắn chặt đời mình với người khác. Ai là chân chính, ai là sắt son. Không ai là của ai cả, đừng vơ mọi chuyện vào mình.
- Ai rồi cũng quay trở về với cát bụi. Cớ sao lại không cho mình cơ hội trân trọng thế giới này, tự sống một đời vui vẻ.
- Chỉ có ta mới tự ngắt kết nối với Trái Đất, bịt đôi tai, nhắm đôi mắt để không thấy thế giới xung quanh. Chứ thực ra, Trái Đất vẫn bao dung và đợi chờ ta.
- Thời điểm ta bất an nhất chính là khoảnh khắc dễ bị lay động nhất. Nếu như thân thể cần ăn thì thâm tâm cũng cần được nuôi dưỡng từ những điều dung dị, tĩnh lặng.
Vạn vật trên thế gian này đều xoay chuyển theo quy luật tự nhiên. Nếu phạm vào luật tự nhiên, dù ta biết hay không, cũng coi là phạm luật. Thời gian tuần tự bốn mùa, con người có sinh có tử, ắt vạn vật có sinh sôi, có héo tàn.
Vậy thì, ở đời, chỉ cần chầm chậm sống, xuôi theo như dòng nước. Không phân cao thấp, không chia trước sau. Từ từ mà chảy, tĩnh tại mà trôi. Còn mọi chuyện, hãy để trời xanh tự an bài.
Sẽ Có Cách, Đừng Lo – Tuệ Nghi
Tản văn Sẽ có cách, đừng lo với lối viết gần gũi, những tự sự, trăn trở về tình yêu, chuyện đời – chuyện người.
Cuốn sách như một người bạn động viên tác giả cũng như đem lại niềm tha thiết yêu cuộc sống cho độc giả, thể hiện năng lượng sống tích cực khi đứng trước những điều tưởng chừng như rất khó vượt qua.
“Nếu cánh cửa này đóng lại, bạn sẽ chọn mở tiếp cánh cửa khác hay bất lực trong oán trách vô vọng?
Người có thể dối ta, nhưng ta tuyệt đối không bao giờ tự dối chính mình. Không có điều gì là mãi mãi, kể cả những nỗi buồn cũng thế!
Cuộc sống là muôn vạn những chữ “Ngờ”, chúng ta không học được chữ “Ngờ”, càng không thể đoán biết trước được nó sẽ đến lúc nào. Nhưng chúng ta hoàn toàn có thể học cách đón nhận nó, một cách tích cực và thanh thản nhất có thể…
Có người sẽ vì những đắng cay ngang trái ở đời mà gục ngã, mất hết niềm tin sống lẫn nhuệ khí sinh tồn. Nhưng cũng có người càng bất hạnh, càng nghịch cảnh thì động lực vươn lên trong họ lại càng lớn. Họ nén hết cay đắng xuống, tạo thành một lực đẩy để bật ra khỏi vũng lầy dưới chân mình.
Mọi thứ đều sẽ có cách giải quyết, nút thắt nào cũng sẽ có cách để mở, người cần đến sẽ đến và người cần đi sẽ buộc phải ra đi. Sẽ có cách, đừng lo!”
Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn – Phạm Lữ Ân
Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và vội vã… để sống! Chắc hẳn đã không ít lần mỗi chúng ta đều thốt lên “giá như…”
Nếu biết trăm năm là hữu hạn, đưa người đọc đến nhiều tầng của cung bậc cảm xúc, đến nhiều không gian tưởng chừng ta không thể quay về.
Vừa hoài niệm, sâu sắc, vừa giản dị, chân thành, vừa quá khứ, hiện tại. Nếu biết trăm năm là hữu hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng…
Với tập hợp 40 truyện ngắn, chắc hẳn đâu đó xung quanh những câu chuyện ấy, ta sẽ vô tình bắt gặp chính ta. Nếu biết trăm năm là hữu hạn là một quyển sách tản văn hay về cuộc sống dành cho nhiều người…
Tự Thương Mình Sau Những Tháng Năm Thương Người – Trí
“Đã qua rồi những tháng năm thương người vội vã
Em tự cầm ô che chắn cuộc đời mình”
Cuốn sách dành cho những trái tim đang học cách kiên cường. Những trái tim đã dốc cạn lòng để rồi nhận ra, sau tất cả bản thân mình đã chịu quá nhiều thiệt thòi và đau thương. Chúng ta phải một lần nữa học cách yêu thương, nhưng lần này lại là học cách yêu thương chính mình
Còn nhớ không em những năm tháng đó, một lòng một dạ vì một người, dù đau thương, dù vất vả, một mình em gánh chịu thế nhưng em vẫn kiên trì. Tất cả chỉ vì một người, vì nụ cười của người ấy mà em đánh rơi cả bản thân mình.
Giờ thì qua rồi, qua rồi em ạ. Đây là lúc em nên bắt đầu lại, bắt đầu yêu thương chính bản thân mình. Đây là lúc em phải đứng lên sau những vấp ngã của cuộc tình và tự cầm ô che chắn cuộc đời mình .
“Đâu phải ai thương nhau cũng phải nắm tay nhau đi đến hết con đường, cũng phải nhìn về một hướng, cũng phải ở chung dưới một ngôi nhà, ăn chung một bữa cơm… Nên đoạn kết này của chúng ta cũng bình thường như vạn điều bình thường ngoài kia. Anh và em cũng đâu có thể đau đến tan lòng nát ruột, hay khóc đến cạn dòng ký ức.”
Những năm tháng dại khờ đó, chúng ta không hối tiếc, không ân hận, vì nó đã khiến chúng ta trưởng thành hơn. Những năm tháng đó, qua rồi… Giờ đây là lúc chúng ta Tự thương mình sau những tháng năm thương người!
Mình Sinh Ra Đâu Phải Để Buồn – Iris Cao, Hamlet Trương
Quyển sách tản văn hay này là một món quà động viên chính bạn và cũng là món quà ý nghĩa dành tặng bạn bè, người thân, nó nhắc nhở chúng ta phải yêu thương chính mình, yêu thương cuộc sống mỗi ngày.
Nỗi buồn luôn là điều không tránh khỏi trong cuộc đời này, vậy hãy cứ tưới mát nỗi buồn với tác phẩm này, gửi tặng nó cho người bạn cần động viên nhé! Thương chúc những ai cầm trên tay tác phẩm này cũng đều nhận được sự an ủi và niềm vui hân hoan!
“Mình sinh ra đâu phải để buồn” gồm hơn 30 tản văn về cuộc sống, hành trình trải nghiệm của một người trẻ trước những vấp ngã đầu tiên. Ở lứa tuổi chưa phải là người lớn, lại không còn nhỏ bé để được bao bọc, người trẻ dễ rơi vào cảm giác chơi vơi, lạc lõng và không biết mình muốn gì.
Qua những trang sách đầy chia sẻ, cảm thông, Hamlet Trương và Iris Cao êm đềm ủi an người trẻ trên con đường đồng hành đó, vì chính họ cũng đang là những người trẻ gặp nhiều sóng gió trong giai đoạn trưởng thành.
Cứ Mộng Mơ Đời Sẽ Nên Thơ – Hiên
Bất cứ ai trên đời, cũng sẽ có lúc thất vọng về tình yêu, cũng sẽ đau lòng vì những mộng ước không thành, cũng sẽ không dám tiếp nhận thêm bất cứ tình cảm của ai nữa.
Nhưng rồi, dù có vụn vỡ đến mấy, ai cũng sẽ lại yêu.
Bởi trái tim sinh ra là để đập, để rung động, và để cảm nhận thứ xúc cảm mang tên là yêu đương.
Sau đó, chúng ta bằng cách nào đó, lại say đắm trong sự ngọt ngào của tình yêu, lại tiếp tục mơ mộng và khao khát.
Vì tình yêu, luôn là điều kỳ diệu như vậy.
Nó khiến con người ta trưởng thành, nhưng cũng khiến con người ta trở nên bé bỏng. Người ta biết hy sinh biết nghĩ cho người khác, biết sống vì nhau nhiều hơn khi ở trong tình yêu.
Kỳ diệu như vậy, có lẽ nào, lại ngừng yêu?
“Cứ mộng mơ, đời sẽ nên thơ” được viết bởi chính trong những tháng ngày như vậy. Những tháng ngày mà tác giả dù có bao nhiêu lần gặp phải khó khăn, sóng gió, vẫn kiên cường, can đảm để yêu thương.
Du cho có bao nhiêu lần thất bại trong tình cảm, dù có bị người đời phụ bạc như thế nào, dù có bị chính sự mơ mộng của bản thân làm trái tim thất vọng. Hiên vẫn yêu và luôn luôn mơ mộng.
Đây cũng là một lời gửi gắm, một sự mong mỏi, một lời chúc mà Hiên dành tặng cho tất cả các độc giả.
Hy vọng bất cứ ai sở hữu cuốn sách tản văn hay này trên tay đều sẽ có một mối tình thật đẹp, thật nhiều mộng mơ và sẽ luôn nên thơ!
“Cứ mộng mơ, đời sẽ nên thơ” – món quà tuyệt vời dành tặng những trái tim đã đi qua thương tổn.
Bởi vì chúng ta xứng đáng với những điều tốt đẹp, nên hãy cứ tin đi, hãy cứ yêu đi, và đừng bao giờ ngừng mộng mơ cả!
Thanh Xuân Không Hối Tiếc – Du Phong
Mỗi người có một cách khác nhau để sống những ngày tuổi trẻ, có người dành trọn nó cho những cuộc tình, có người dành trọn nó cho công việc, có người dành trọn nó để tự yêu thương mình, và cũng có những người chia tuổi trẻ của mình ra, để yêu một vài người, sau đó yêu mình, yêu người xung quanh mình, rồi đến một lúc nào đó thích hợp mới tiếp tục muốn yêu thêm một người cho đến hết cuộc đời.
Dù người ta có dành tuổi trẻ của mình cho ai hay để làm gì, thì cũng mong sau này khi đã đủ chín chắn để ngoái đầu nhìn lại, họ cũng sẽ mỉm cười, một nụ cười vô ưu viên mãn.
“Không có giọt nước mắt nào rơi
Vì những thứ, những người không xứng đáng.
Không có nỗi buồn nào vô hạn
Để ủ dột thê lương mọc kín góc tâm hồn!”
Cái người ta hoài công tìm kiếm suốt một thời xanh trẻ, rốt cuộc không phải là một tình yêu điên cuồng mù quáng, lại càng không phải là những thứ vật chất phù du. Cuối cùng khi đi hết đoạn đường đầy tin yêu và khát vọng, người ta chỉ mong thấy được sự thanh thản bình yên trong sâu thẳm lòng mình.
Chúc bạn có một thanh xuân không hối tiếc!
Nguồn: TOP 15 Sách Tản Văn Hay Về Cuộc Sống (Update 2022) (ghiensach.com)
Nhận xét
Đăng nhận xét